Những năm đầu thời Dân Quốc, lời nguyền rùng rợn bao trùm một dòng sông u ám phía Bắc sông Dương Tử. Năm này qua năm khác, dòng nước lạnh lẽo nuốt chửng sinh mạng, không hơn không kém, đúng năm người. Dân gian oán than, đặt cho dòng sông cái tên ghê rợn: "Ngũ Mệnh Hà". Tương truyền rằng, khi trăng khuất bóng, tuyệt đối không ai dám bén mảng đến gần, bởi lẽ, trên dòng Ngũ Mệnh Hà, lũ quỷ nhỏ đang rình mò, chờ đợi những linh hồn lạc lối. Lời nguyền nghiệt ngã định đoạt: mỗi năm, Ngũ Mệnh Hà phải cướp đi ít nhất năm sinh mạng. Cho đến nay, năm nay đã có ba người bỏ mạng oan uổng... Mọi chuyện tưởng chừng đi vào ngõ cụt, cho đến khi Bát Gia xuất hiện. Sự can thiệp của anh ta như một làn gió mới, thổi bùng lên hy vọng và dần hé lộ những bí mật đen tối ẩn sâu dưới dòng nước ma quái của dòng sông mang tên **Yêu Quái Sông Ngũ Mệnh**.